VĂN HAY LỚP 3


sonbidi quy nhơn - bình định

BUỔI ĐẦU ĐI HỌC

“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay tới trường. Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương…”Mỗi khi nghe lời bài hát ,trong em lại trào dâng niềm vui khó tả về ngày đầu tiên đi học.Hôm đó,em ăn sáng thật nhanh rồi mẹ đưa em tới trường.Trời thu se se lạnh. Những con phố dài dằng dặc với người và xe qua lại tấp nập lần lượt qua đi. Chẳng mấy chốc trường Tiểu học LÝ THƯỜNG KIỆT hiện ra trước mắt em.Trường Tiểu học LÝ THƯỜNG KIỆT là một ngôi trường khang trang và đồ sộ. Mẹ dắt tay em vào lớp.Ở trong lớp, các bạn đã ngồi ngay ngắn. Cô giáo Thảo nhẹ nhàng bước ra cầm tay em và hỏi:
Photo Sharing

Photo Sharing
-Con tên là gì vậy?
Em lí nhí đáp :
-Con là THÁI SƠN ạ !
Lúc đó, mẹ ra về, em nhìn theo bóng mẹ mà rơm rớm nước mắt. Cô an ủi :
-Chiều mẹ sẽ đến đón con sớm thôi !
Giờ học đầu tiên bắt đầu.Giọng cô đầm ấm, nhẹ nhàng như lời mẹ làm em đỡ sợ hơn. Buổi học đầu tiên qua đi thật nhanh nhưng những kỉ niệm đó sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí em.

MẸ TÔI

Trong gia đình, người yêu thương tôi nhất chính là mẹ. Mẹ tôi tên là Hạnh. Năm nay mẹ 32 tuổi. Dáng mẹ dong dỏng cao, nước da trắng và nụ cười rạng rỡ. Tính mẹ hiền và vui vẻ. Sáng sáng, khi tôi đang ngủ, mẹ tôi đã dậy và mua đồ ăn sáng cho tôi. Khi tôi ăn xong, mẹ đèo tôi đi học rồi mới đi làm. Tối về, mẹ lại trổ tài nấu những món ăn ngon cho cả nhà. Khi cả nhà đã ăn xong, mẹ lại là cô giáo giảng giúp tôi những bài toán khó. Khi tôi bị ốm mẹ lại như người bác chăm sóc tôi rất chu đáo. Lúc mẹ lấy nước, lúc mẹ lấy khăn chườm trán cho tôi. Tôi rất yêu mẹ và hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui.
   Email  

NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC



"Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay đến trường"
Cứ mỗi lần câu hát đó vang lên là tôi lại nhớ đến buổi đầu đi học. Hôm đó, tôi dậy từ rất sớm, đánh răng, ăn sáng, diện cho mình bộ quần áo đồng phục rồi tôi theo mẹ đến trường. Hôm ấy trời tuyệt đẹp. Cô gió nhảy nhót trên những cành cây làm cành lá rung rinh như chào đón tôi. Nắng vàng mùa thu làm không khí thêm tươi vui. Tôi bước đi trong niềm vui khó tả. Thế rồi, ngôi trường Lý thường Kiệt hiện ra. Nó đẹp hơn tôi tưởng. Trường  Lý thường Kiệt rộng quá. Trong sân trường có nhiều thầy cô và bạn bè. Các anh chị lớp trên cười nói vui vẻ còn tôi đứng nép bên mẹ chẳng cho mẹ về. Mẹ đưa tôi vào trường. Vừa bước tới hành lang, tôi đã được cô Thu ra đón vào lớp. Cô cười hiền hậu, ánh mắt ánh lên vẻ trìu mến, ấm áp làm tôi thấy yên tâm. Hôm ấy tôi được tập viết, hát và tập xếp hàng. Đến chiều, tôi lại được trở về với vòng tay yêu thương của mẹ. Tôi thấy đi học thật là vui.

MẸ TÔI

Trong nhà tôi, người yêu quý tôi nhất chính là mẹ. Mẹ tôi năm nay 38 tuổi rồi. Mẹ có dáng người cao cao, nước da trắng hồng và mái tóc của mẹ đen láy. Tính tình của mẹ hiền từ. Mẹ tôi làm nghề kế toán. Hàng ngày, mẹ rất quan tâm tới tôi. Hôm nào có bài khó, mẹ đều giảng cho tôi đến hiểu mới thôi.Tôi còn nhớ như in có lần tôi bị ốm, mẹ đã thức cả đêm để chăm sóc cho tôi. Nhìn nét mặt lo lắng của mẹ, tôi thấy thương mẹ quá và chỉ muốn thật mau khỏi bệnh để mẹ được vui. Tôi rất yêu mẹ tôi và thầm hứa sẽ ngoan và học thật giỏi để đền đáp lại tình yêu thương của mẹ đã dành cho tôi.
Free Pictures

Free Pictures
Google Homepages
How to Lose Weight Fast

1 nhận xét:

  1. Chúc Nguyễn Thái Sơn : học giỏi, mau ăn chóng lớn và vâng lời bố mẹ !!

    Trả lờiXóa