GÓC HỌC TẬP


NHÀ EM ĐÓN TẾT


vietfresh quy nhơn :
 Em vui Tết NhâmThìn
Nguyễn Thái Sơn ;

Trước tiên là cả gia đình cùng dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ. Bố em đưa cả nhà đi chợ hoa. Mẹ em chọn một chậu hoa cúc vàng thật to và lựa chọn những vị trí có thể để bình hoa đào. Bố mua cây quất rất đẹp để ngay gần cửa, chuẩn bị đón xuân.  Em  treo lịch mới ở góc học tập. Mẹ bày các đồ pha lê, sứ để hoa quả, bánh kẹo.
Sau đó mẹ em lại bắt tay vào gói bánh chưng. Để có được nồi bánh chưng mẹ rất vất vả. Nào là rửa lá, vo gạo nếp, ngâm đỗ xanh rồi đồ chín và giã nhuyễn. Em và em trai chạy lăng xăng bên mẹ. Thỉnh thoảng, hai anh em lại lấy giúp mẹ khi thì cái lạt, lúc thì lấy khăn lau khô lá dong rồi cùng bố bắc bếp luộc bánh.
Tối đến cả nhà em ngồi quanh bên nhau nghe bố mẹ kể chuyện ngày xưa và trông nồi bánh chưng đang sôi. Em chờ bánh chín để vớt nhưng buồn ngủ quá, thiếp đi lúc nào không biết.
Giao thừa đến! Bố đánh thức em dậy. Cả nhà quây quần chúc nhau sức khoẻ, học tập và công tác tốt. Chúc bố và mẹ gặp nhiều may mắn. 
Gia đình em tuy không giàu có như nhiều nhà của các bạn nhưng rất đầm ấm và hạnh phúc. Em rất yêu quý gia đình em. Dù thỉnh thoảng hai anh em vẫn trêu đùa và cãi nhau khiến bố và mẹ phải nhắc nhở nhưng em luôn thấy gia đình là nơi vui vẻ nhất. Gia đình em thật đáng yêu và tuyệt vời.


CHÙM TRANH : ÔNG GIÀ NOEL

Thái Sơn vẽ tranh
funny photo effects



photo frame


photo frames online


photo frames onlinephoto effects
   Email  1 cảm nhận

ÔNG GIÀ NOEL

funny photo effects

   Email  Ghi cảm nhận

ĐI SIÊU THỊ

funny photo frames

CẢM XÚC VỀ MÁI TRƯỜNG

photo funny


Những ngày cắp sách tới trường là tháng ngày đẹp nhất, tuyệt vời nhất của học sinh chúng em.
Em còn nhớ buổi đầu tiên đến lớp, đến trường, trong em trào dâng cảm xúc vừa vui vừa hồi hộp. Nhưng giờ đây những kỉ niệm, tình cảm với trường lớp, với thầy cô cứ lớn dần trong em. Từng lớp học vang vang lời giảng bài ân cần của cô thầy. Tiếng nói cười hồn nhiên, vô tư của đám học trò tinh nghịch cuốn hút em. Bụi phấn trắng bay bay theo dòng chữ xinh xắn hiện lên trên chiếc bảng đen. Mỗi buổi đến trường, những hang cây xào xạc lá đón chào chúng em, bầy chim nhảy nhót hót ríu rít dưới khoảng sân trường rộng mênh mông hay những buổi lao động vệ sinh quét dọn sân trường, nhổ cỏ, tưới cây mệt nhoài mồ hôi nhễ nhại mà vui không kể xiết.
Vui nhất là ngày hội của trường luôn tràn ngập cờ hoa và những lời chúc tốt đẹp. Và nơi đây, ngôi trường như là ngôi nhà lớn thứ hai của chúng em. Còn cô thầy như người cha, người mẹ luôn tận tâm dạy dỗ.
Dù mai này có chia xa, em luôn ghi nhớ công ơn cô thầy, hình ảnh ngôi trường Tiểu học Lý Thường Kiệt yêu dấu.

MÁI TRƯỜNG ƠI! CON SẼ TRỞ VỀ.

funny photo


Còn vài tháng nữa thôi là chúng em phải nói lời tạm biệt với mái trường Tiểu học yêu dấu – nơi đã đón em vào học cách đây năm năm. Buồn quá ! buồn vì sắp phải nói lời chào, sắp phải xa thầy, xa cô xa những kỉ niệm thân thương ấp ủ dưới những tán lá bàng xanh mướt suốt năm năm học vừa qua. Tất cả hình như đang vẫy tay chào để đưa em đến một mái ấm mới: trường Trung học cơ sở. Nhưng có lẽ hình ảnh đẹp đẽ về mái trường sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí em.
Em bâng khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa em tới trường. Em dậy từ rất sớm, khoác chiếc cặp to trên đôi vai nhỏ nhắn, lòng xôn xao, hồi hộp. Ôi ! Cái cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy trường thật là khó tả. Vừa vui mừng vì lần đầu tiên nhìn thấy ngôi trường sẽ gắn bó với mình trong năm năm học rồi lại xen kẽ cái rụt rè bữ ngỡ của ngày đầu tiên đi học. Nhớ lại những kỉ niệm đó, lòng em xao xuyến mãi. Giờ em đã khác xưa nhiều. Em đã lớn hơn đã sắp trở thành cô học sinh cấp 2 không còn là cô nhóc ngày nào hay khóc nhè, làm nũng mẹ như xưa nữa. Chuẩn bị phải xa mái trường chứa đựng biết bao tình cảm này, em cảm thấy lưu luyến quá. Em sẽ chẳng được nhìn thấy hình ảnh đám bạn khoác vai cùng chơi những trò chơi thú vị. Em sẽ chẳng được hòa mình vào những trận chiến xảy ra ở tuổi mới lớn. Tất cả…tất cả…đều phải nói lời chia tay. Được lên lớp 6, em muốn gửi đến thầy cô một lời “ cảm ơn” và một lời “xin lỗi”. Cảm ơn thầy cô đã dạy cho em những điều hay, lẽ phải. Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì để thầy cô buồn phiền. Nhưng thầy cô ơi, lúc đó chúng em đâu hiểu được tình cảm mà thầy cô dành cho chúng em. Cho đến giờ phút này chúng em mới nhận ra rằng những ý nghĩa đó đẹp biết bao.
“Mái trường ơi cho em gửi lại một nỗi nhớ, một niềm yêu. Trường Lý thường Kiệt ơi, con sẽ trở về”