CẢM XÚC VỀ MÁI TRƯỜNG


CẢM XÚC VỀ MÁI TRƯỜNG

photo funny
Những ngày cắp sách tới trường là tháng ngày đẹp nhất, tuyệt vời nhất của học sinh chúng em.
Em còn nhớ buổi đầu tiên đến lớp, đến trường, trong em trào dâng cảm xúc vừa vui vừa hồi hộp. Nhưng giờ đây những kỉ niệm, tình cảm với trường lớp, với thầy cô cứ lớn dần trong em. Từng lớp học vang vang lời giảng bài ân cần của cô thầy. Tiếng nói cười hồn nhiên, vô tư của đám học trò tinh nghịch cuốn hút em. Bụi phấn trắng bay bay theo dòng chữ xinh xắn hiện lên trên chiếc bảng đen. Mỗi buổi đến trường, những hang cây xào xạc lá đón chào chúng em, bầy chim nhảy nhót hót ríu rít dưới khoảng sân trường rộng mênh mông hay những buổi lao động vệ sinh quét dọn sân trường, nhổ cỏ, tưới cây mệt nhoài mồ hôi nhễ nhại mà vui không kể xiết.
Vui nhất là ngày hội của trường luôn tràn ngập cờ hoa và những lời chúc tốt đẹp. Và nơi đây, ngôi trường như là ngôi nhà lớn thứ hai của chúng em. Còn cô thầy như người cha, người mẹ luôn tận tâm dạy dỗ.
Dù mai này có chia xa, em luôn ghi nhớ công ơn cô thầy, hình ảnh ngôi trường Tiểu học LTK yêu dấu.







Chuyên mục: Chúng em viếtViết theo chủ đềTrường Lý+thường+Kiệt+Quy+Nhơn mến yêu

MÁI TRƯỜNG ƠI! CON SẼ TRỞ VỀ.

Link cố định
funny photo

Còn vài tháng nữa thôi là chúng em phải nói lời tạm biệt với mái trường Tiểu học yêu dấu – nơi đã đón em vào học cách đây năm năm. Buồn quá ! buồn vì sắp phải nói lời chào, sắp phải xa thầy, xa cô xa những kỉ niệm thân thương ấp ủ dưới những tán lá bàng xanh mướt suốt năm năm học vừa qua. Tất cả hình như đang vẫy tay chào để đưa em đến một mái ấm mới: trường Trung học cơ sở. Nhưng có lẽ hình ảnh đẹp đẽ về mái trường sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí em.
Em bâng khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa em tới trường. Em dậy từ rất sớm, khoác chiếc cặp to trên đôi vai nhỏ nhắn, lòng xôn xao, hồi hộp. Ôi ! Cái cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy trường thật là khó tả. Vừa vui mừng vì lần đầu tiên nhìn thấy ngôi trường sẽ gắn bó với mình trong năm năm học rồi lại xen kẽ cái rụt rè bữ ngỡ của ngày đầu tiên đi học. Nhớ lại những kỉ niệm đó, lòng em xao xuyến mãi. Giờ em đã khác xưa nhiều. Em đã lớn hơn đã sắp trở thành cô học sinh cấp 2 không còn là cô nhóc ngày nào hay khóc nhè, làm nũng mẹ như xưa nữa. Chuẩn bị phải xa mái trường chứa đựng biết bao tình cảm này, em cảm thấy lưu luyến quá. Em sẽ chẳng được nhìn thấy hình ảnh đám bạn khoác vai cùng chơi những trò chơi thú vị. Em sẽ chẳng được hòa mình vào những trận chiến xảy ra ở tuổi mới lớn. Tất cả…tất cả…đều phải nói lời chia tay. Được lên lớp 6, em muốn gửi đến thầy cô một lời “ cảm ơn” và một lời “xin lỗi”. Cảm ơn thầy cô đã dạy cho em những điều hay, lẽ phải. Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì để thầy cô buồn phiền. Nhưng thầy cô ơi, lúc đó chúng em đâu hiểu được tình cảm mà thầy cô dành cho chúng em. Cho đến giờ phút này chúng em mới nhận ra rằng những ý nghĩa đó đẹp biết bao.
“Mái trường ơi cho em gửi lại một nỗi nhớ, một niềm yêu. Trường LTK ơi, con sẽ trở về”
   Email  1 cảm nhận

0 nhận xét:

Đăng nhận xét